23/8/10

Lẹ xẹ như mẹ với con, Lon xon như con với mẹ


Thời gian qua mẹ đau đầu vì cái sự biếng ăn của em. Có bữa em thương mẹ, ăn ủng hộ mẹ được nửa bát (là 1/2 khẩu phần ăn mẹ làm cho em); Có hôm em dở chứng, nhìn thấy cái bát cái thìa là lắc đầu lia lịa, miệng ngậm chặt kiên quyết không cho mẹ bón, và mẹ đã cố gắng hết sức, trổ đủ ngón nghề từ dụ dỗ, nhảy múa, hò hét,... cuối cùng cũng chỉ đút được 5,6 thìa vào mồm em. Có lúc mẹ như phát điên, mẹ đọc đủ thứ tài liệu của các nước để tìm ra phương pháp tối ưu có thể trị được cái tật lười ăn của em. Mẹ hiểu thời gian này em đang mọc răng, em khó chịu lắm đúng không? em không muốn ăn đó cũng là cái sinh lý bình thường như bao đứa trẻ khác. Nhưng mẹ là mẹ, bé con ạ, mẹ sốt ruột lắm.
Em tròn 9,5 tháng cũng là lúc mẹ tìm lại được sự bình tĩnh. Mẹ đọc càng ngày càng nhiều. Mẹ vận dụng vốn ngoại ngữ mẹ có để tìm hiểu người Nhật người ta nuôi con như thế nào, châu Âu, châu Mỹ người ta nuôi con ra sao,... Mẹ "tẩm bổ" cho cái đầu của mình được rất nhiều điều bổ ích. Rằng việc đầu tiên mẹ phải bình tĩnh để lắng nghe và quan sát con yêu. Và, mẹ hiểu ra chính con sẽ chỉ cho mẹ biết mẹ cần phải làm gì. Mọi người mách cho mẹ rất nhiều cách chăm con tốt, uh, mẹ nghe để tham khảo, có thể điều đó tốt với con họ nhưng chưa chắc sẽ tốt với con mẹ. Bởi vì mỗi đứa trẻ có 1 nhu cầu và sự phát triển khác nhau.
Và, mẹ đã tương đối thành công. Mẹ không ép con phải ăn những thứ mẹ làm. Mà mẹ làm những thứ con muốn ăn. Mẹ thay đổi mình chứ không ép con phải thay đổi sở thích của con. Để làm được điều đó mẹ đã phải làm đủ thứ. Mỗi bữa là 1 món khác nhau, 1 kiểu khác nhau. Thực phẩm đa dạng, đủ các kiểu. Mẹ phát hiện ra 1 điều là con không thích nuốt như trước nữa, con thích nhai hơn. Và mẹ thay thế bữa bột con đã chán ngấy bằng món cháo hạt đặc. Ôi, mẹ quả là bất ngờ. Con mẹ nhai như 1 người lớn. Con ăn không hề kêu a á như trước, nuốt xong mà chưa thấy mẹ bón là con gọi mẹ, với lấy bát cháo. Mẹ mừng đến phát khóc, con yêu ạ. Thịt và rau mẹ không còn phải xay như trước, mẹ chỉ cần băm qua, xào thơm với hành rồi trộn vào cháo. Hiện tại con đang thích ăn như thế. Tuy con ăn không nhiều lắm và ăn xong mẹ phải bù sữa cho con, nhưng mẹ thấy thế là tạm ổn vì con còn được ăn rất nhiều thứ khác nữa.
Làm mẹ không đơn giản, nói thì dễ lắm, nhưng để đứa trẻ của mình được khỏe mạnh, hiếu động và ngoan ngoãn là vô cùng khó. Nhưng với mẹ mỗi 1 ngày được chơi với con, được chính tay mình chăm sóc cho con từ bữa ăn, giấc ngủ, đó là tất cả niềm hạnh phúc của mẹ, con yêu ạ. Mỗi 1 ngày con lớn thêm, con nhận biết ra nhiều thứ, con càng ngày càng quấn mẹ hơn và mẹ cũng “bện” hơi con mất rồi. Xa con 1 tí xíu thôi là mẹ nhớ con không thể chịu nổi. Mẹ nhớ đôi mắt tròn to đen lánh, mẹ nhớ cái miệng con bành ra mỗi khi rặn ị,… trông con ngộ nghĩnh và đáng yêu lắm, Sóc con của mẹ ạ.
Bé con yêu quý, tất cả những gì mẹ đang cố gắng và đang làm là để cho con, vì con. Tuy không lớn lao, tuy không to tát. Giản dị và bình thường thôi con ạ, nhưng sau này lớn lên, đủ để cảm thận và thấu hiểu được, con hãy biết trân trọng con yêu nhé.

Không có nhận xét nào: